Tranh minh họa – Tác giả: Trần Thạch Linh
Em đợi chiều bên cửa sông Phan Rí
Khúc trăng khuyết treo chiều cánh võng
Sóng vọng bờ, dát bạc kiêu sa
Gió vu vơ, trên đầu lồng lộng
Bến không thuyền, xa vắng nhạt nhòa
Em đứng đợi, bờ lay gió cuốn
Gió nồm căng, ngực trẻ phập phồng
Cứ khắc khoải, thuyền về bến muộn
Sông cũng buồn hiu, chảy chậm dòng
Mặc cho sóng cửa sông vây bủa
Em thẩn thờ, ngóng phía khơi xa
Sóng nối sóng đổ bờ ngập ngụa
Đôi chim Mòng vô ý vờn qua
Em van vỉ điều gì chẳng rõ
Nhập hồn trong tiếng sóng ầm ào
Muộn chiều rồi, bãi bờ quẩn gió
Chỉ còn em, chìm nổi khát khao…
Chỉ còn em, đong tình đứng đợi
Mắt long lanh, sửa dáng, làm duyên
Biết có phải, mà lòng khấp khởi
Bóng mờ xa thấp thoáng con thuyền…
VI/2016
Lời ru đêm góa phụ
Đêm ẩn ức, lời ru ngắt ngứ
Phố chớp đèn, đắm tiếng nhạc jazz
Lời cuồng vọng, ai còn níu giữ
Điệu ru buồn, thắc thỏm hiên nhà
Đêm mộng mị, em ru mộng mị
Tan vỡ rồi, một giấc mơ hoa
Sao đắng đót, tháng ngày hoang phí
Còn lời ru, xa vắng nhạt nhòa
Tiếng hát đọng bè trầm mượt phố
Ảo mộng trôi trong tiếng ầu ơ…
Lời ru rớt bên thềm, lỗ chỗ
Mơ hồ nghe tiếng vọng dại khờ…
V/2016
Ru chiều
Chìm trong bóng nắng lơ ngơ
Lời ru ẩn ức, bơ phờ bay cao
Nuối trông người, có lẽ nào
Bao năm tình đã đổ vào hư không
Đêm góa phụ
Đêm cuống quýt
Đong tình chật hẹp
Vội vàng
Run
Rung giấc mơ hoa
Nghe xa vắng
Mảnh đời cắt ghép
Xuân thì
Thôi
Trắng giấc nhạt nhòa…
Tiếng vọng
Đêm cuống quýt
Ru tình
Bên cánh võng
Sao cứ sẻn so
Mờ mịt
Dốc đời.
Gió nam non
Gọi mời đêm
Lồng lộng
Nghe hao mòn
Rơi
Tiếng vọng
Người ơi!
L.T.H
(Bắc Bình, Bình Thuận)