Nguyễn Thị Hạnh Loan giấc mơ cũ buốt một thời thiếu nữ

971

13.01.2018-12:00

>> Ngọt ngào dâng hiến đam mê

>> Cô đơn và lạnh lùng của lửa
>> Đâu biết hoa tự thiêu mình mê mải

>> Ban mai và hoa hồng đa sắc

 

 

ANH, EM, MÙA HOA
Tặng H.

 

Có phải anh đang tập cho em quen dần với cảm giác không anh
Tin nhắn dần thưa, những lời yêu thương, ngọt ngào cũng vắng 
Anh muốn em tập quen dần với khổ sầu, cay đắng 
Nếu mai đây lỡ một cung đàn

 

Tháng tư rồi, đã tím một mùa hoa xoan
Thêm một mùa loa kèn và phai một mùa hoa gạo 
Trời đất cũng thay màu, mùa hoa cũng rời đi, có ai biết tình không thay áo
Anh hiểu hơn em về lẽ vô thường

 

Nhưng anh ơi, tháng ba vẫn sẽ luôn nhớ hoa gạo, hoa xoan
Không có hoa loa kèn, tháng tư sẽ buồn biết mấy
Và ai có thể tập cho mùa hè quen không có màu phượng cháy
Tập cho mùa thu quen không có sắc cúc vàng

 

Hoa đã thuộc về mùa cũng như em mãi thuộc về anh
Quy luật của tự nhiên, quy luật của trái tim không thể nào khác được 
Chẳng thể bắt hoa nở trái mùa và tình yêu lạc bước
Chẳng thể gọi tên mùa nếu thiếu những màu hoa…

 

Em chẳng còn là em nếu anh mãi cách xa…

 

13.4.2017

 

 

CỐ NHÂN

 

Đừng ném sỏi xuống mặt hồ phẳng lặng
Để ta nghe tiếng sóng ở trong lòng
Đừng gọi gió xa về hoang vắng 
Rung cây chi hồn ta rụng lá vàng

 

Đã qua được hai mấy mùa trăng khuyết
Sao hôm nay mới biết có trăng tròn
Đã thấy được tóc trắng đầu da diết
Sao một ngày chợt thấy vẫn còn son

 

Giấc mơ cũ buốt một thời thiếu nữ
Những ái ân chưa hoá mộng vàng
Ôi ánh mắt, ta nhớ hoài ánh mắt
Ru ta về một cõi ấy mê mang

 

Thôi hãy ướp hương nồng xưa vào tóc 
Nhẹ bước đi cho gió thổi hoang đàng
Đừng quay lại để rồi nhiều luyến tiếc
Ta với người vẫn mãi mãi cố nhân…

 

7.5.2017

 

 

NHƯ LÀ CỔ TÍCH

 

Một ngày nào đó anh chợt hiện ra
Trước mặt em như là cổ tích
Không phải ảo hình mà bằng xương bằng thịt
Em sẽ trốn chạy chính mình không lao đến bên anh

 

Bởi vì rằng, em sợ ngôi sao kia sẽ chẳng còn lung linh
Trong đôi mắt anh thẳm sâu màu đêm tối
Người đàn bà đã gấp khúc tuổi 20 vào trong những đêm dài mệt mỏi
Cơm áo đời thường và những đứa con

 

Nhưng anh ơi, em cũng sẽ hôn anh
Bằng ánh mắt thiết tha của ngày xưa yêu dấu
Vầng trán ấy xa xôi như vùng trời em đã mơ hoài một thuở
Mà đôi mắt anh là đôi chiếc lá ngang trời

 

Và em sẽ ôm anh bằng cơn gió nhẹ thôi
Chỉ đủ cho anh thấy em của một thời man mác 
Tình yêu ấy vẫn xanh ngần trong câu hát
Không hề tan đi như bảy sắc cầu vồng

 

Và em sẽ yêu anh như những năm tháng phiêu bồng
Có anh trong nghĩ suy, trong giấc mơ riêng mình em biết
Ta hiểu một điều. Đâu phải yêu là đi cùng trời cuối đất
Mà đơn giản chỉ là ta sống ở trong nhau…

 

16.5.2017

Nhà thơ trẻ Nguyễn Thị Hạnh Loan

 

 

GIẤU…

 

Hãy giấu bớt nhớ vào trong màu mắt
Vào thỏi son hồng định thoa lên môi
Xinh lắm nhé, tự tin mà bước 
Chiều nay ta sẽ không gọi cho người

 

Hãy giấu bớt nỗi buồn vào câu hát
Đừng cho ai thấy được khoé môi sầu
Nếu có khóc hãy tìm nơi biển vắng
Không làm rầu dù một cánh hoa lau

 

Hãy giấu bớt những đam mê gửi gió
Lái xe đi trong tiếng nhạc dập dìu
Một mình nghe những nốt tình rạn vỡ
Một mình đong khao khát với đìu hiu

 

Hãy giấu những suy tư sau cặp kính 
Bao chói chang sẽ dịu bớt không ngờ
Ta thả nỗi buồn lên màu mây xám
Bay lên trời cùng với những câu thơ…

 

5.7.2017
NGUYỄN THỊ HẠNH LOAN

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Đỗ Thượng Thế mơ gì xa hơn

>> Huỳnh Thúy Kiều đánh thức sông Hồng

>> Trần Xuân An mùa văn chương trái đất sinh sôi

>> Tôn Nữ Thu Thuỷ có ngôn ngữ không lời

>> Thành Chung bàn tay đan cho biển áo mới

>> Lương Minh Cừ màu hoa em đã gói lời gửi trao

>> Lê Mỹ Ý giữa mộng và thực

>> Vương Hoài Uyên gửi cánh chim trời

>> Văn Nguyên Lương chào xuân mới!

>> Nguyễn Thanh Huyền khế ước

>> Huệ Thi mơ môi ấm hoá ra nào cổ tích

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…