Ám tượng màu – Thơ Trường Thắng

181

(Vanchuongphuongnam.vn) – Mảng màu thiên nhiên cây đời ngang trái / Sắp đặt chân dung… lập thể… những gam màu…/ Từ trên rừng cho đến tận biển sâu/ Từ đời thực… quanh xóm làng… khối phố…/ Có những lúc liêu trai hay vết trầm ngồ ngộ/ Cây cọ vung lên bằng tâm thức định hình…

Ảnh Internet

Ám tượng màu 

Tặng: HS Nguyễn Duy Hiền

 

Từ các màu cơ bản

Pha trộn thành vô số màu phơi

Là thú chơi tao nhã khách du đời

Là khuấy trộn là vẽ tô lên nền vải.

Mảng màu thiên nhiên cây đời ngang trái

Sắp đặt chân dung… lập thể… những gam màu…

Từ trên rừng cho đến tận biển sâu

Từ đời thực… quanh xóm làng… khối phố…

Có những lúc liêu trai hay vết trầm ngồ ngộ

Cây cọ vung lên bằng tâm thức định hình

Màu khác màu hình dáng tưởng chông chênh

Màu ám tượng bồng bềnh

Tổng thể mênh mang

Bằng ý niệm trầm tư giữa khung hình đa sắc…

 

Tháp Chăm Mỹ Khánh

 

Của một thời nơi ấy tộc Chăm

Xây toà tháp thờ biểu trưng hồn thiêng dân tộc

Trống Paranưng kèn Saranai trống Ghi-năng liên hồi thúc giục

Nam thanh nữ tú thả hồn tôn vinh lễ hội Katê.

 

Của một thời nhởn nhơ nhịp sống tràn trề

Vượt biển băng rừng be nương làm rẫy

Những ước mơ con cầu xin thần linh chắp tay vái lạy

Sống hạnh phúc yên bình chẳng quản ngại nắng mưa.

 

Cuộc sống vô tư hồn hậu có thừa

Mùa lễ hội ngày hát ru đêm dân ca đã ăn sâu vào tiềm thức

Thờ sinh lực khí Linga – Yoni biểu trưng tính năng phồn thực

Vũ điệu nhân gian là hồn cốt tộc Chăm Pa.

 

Ước vọng phồn sinh qua điệu múa an hoà

Tháp Po Nagar, Tháp Chăm Pô Klong Garai … Mỹ Khánh…

Còn những gì đã gầy mòn đổ nát bởi thời gian

Cổ quốc Chiêm Thành những đền xưa giờ Tuế nguyệt trơ gan.

 

Bóng thiền

 

Bóng thiền rung toả đường tâm

Thời gian gõ vết thăng trầm hoang khai

Mặt người nhoà nhạt luống ngày

Giọt thương

Giọt nhớ

Giọt cay

Giọt nồng…

 

Quê hương

 

Tháng năm gió nồm dịu mát

Ven đường hoa cỏ xuyến chi

Luỹ tre đong đưa xào xạc

Người đi người ở người về.

 

Đầm phá bên lưng biển vàng trước mặt

Vài con thuyền mộc thăm cá thả mồi

Mấy chiếc gọ xa đêm ngày quăng lưới

Đời ngư dân những ngẫm ngợi lắng lo.

 

Mưa gió bốn mùa chấp chới đi qua

Trầm tĩnh vô tư chẳng yên hoà suôn sẻ

Như chim sâu cuối ngày tha mồi về tổ.

Là huyết mạch tình con đau đáu bên đời.

 

Gian khổ để lớn lên thương lắm làng ơi

Ai cũng có một cánh đồng quê duyên nợ

Nơi vun đắp cần lao đồng hành nhịp thở

Có tôi có bạn bè tôi hôm sớm từng ngày.

T.T.