Jos Nhật Quang với trầm khúc đông buồn

41

Ảnh minh họa, nguồn internet

Trầm khúc đông buồn

 

Trái tim lãng du

Đêm quỳnh hương vườn trăng tan mộng

Từ môi em thơm ngần mùa lá rụng

Bâng khuâng nghe gió Đông chạnh lòng

 

Đàn đêm rung lẻ loi

Âm vực sầu lên tiếc nuối

Ta ngồi đếm từng giọt thinh không

Cho áng thơ buồn trăn trở

 

Mùa về trên phiến lá

Rưng rưng trầm khúc Đông buồn

Nắng cuối mùa có hong xanh màu mắt nhớ?

Âm ba còn vọng tiếng lá Thu gầy trong mưa

 

Còn chút gì để nhớ để quên

Lời thở dài  vương trong buốt giá

Ta níu lại chút hình hài

Trên phím đời còn mênh mang buồn tênh.

 

Mẹ và quê hương

 

Hôm nay con về quê Mẹ

Đường làng nắng trải mênh mang

Rặng tre nghiêng nghiêng gió mát

Chim xanh ríu rít mùa vàng

 

Xứ người bôn ba năm tháng

Con về ấm lại dấu chân

Bên hiên nhà xưa mưa nắng

Còn thơm kỷ niệm đong đầy

                                                              

Cánh đồng tuổi thơ ngày ấy

Nâng những cánh diều ước mơ

Dòng sông con đò thấp thoáng

Chiều lam bếp tỏa khói mờ

 

Rưng rưng lệ vương khóe mắt

Tìm đâu hình bóng Mẹ xưa

Lời ru khi còn thơ trẻ

Ơi…à thương mấy cho vừa

 

Con về lật trang kỷ niệm…

Quê hương Mẹ dấu yêu ơi!

Khắc ghi bao tình thương mến

Theo con suốt mãi cuộc đời.

J.N.Q