Khúc dân ca – Chùm thơ Vũ Hùng

Loading

(Vanchuongphuongnam.vn) – Bằng những lời thơ gần gũi, giản dị nhưng chuyển tải trong đó câu chuyện về giấc mơ của một thời xa xưa, để nhớ trưa hè, nơi con sông vắng, về những người bạn cũ. Dòng thơ vần điệu, không cầu kỳ nhưng đi vào lòng người đọc bởi ngôn từ chân thật. Văn chương Phương Nam xin giới thiệu chùm thơ Vũ Hùng – Khúc dân ca.

Tác giả Vũ Hùng

 

KHÚC DÂN CA

 

Bồi hồi một khúc dân ca,

Lời thương ý nhớ diết da vọng về!

Một thời hoa đỏ đam mê

Sông trôi vạt nắng tứ bề

Nông

Sâu.

Nhớ nhau chẳng biết tìm đâu?

Lạc nhau mây trắng bể dâu mấy mùa?

Bao cơn bấc lạnh dập dùa

Co ro nỗi nhớ Xóm Chùa

Đợi nhau!

 

THỜI XA

 

Dừng chân ngồi nghỉ đầu đình

Ngắm hồ sen nhớ chuyện mình thời xa

Cái thời gọi Bậu xưng Qua

Cái thời Qua có nước da đen giòn

Bậu hiền chưa biết thỏi son

Còn Qua lì lợm roi đòn mẹ cha

Trưa hè hai đứa nhẩn nha

Bông sen hái trộm, chủ la bắt đền

Mười roi cha quất chửa rên

Vẳng nghe tiếng Bậu giậu bên khóc ròng

Đôi mươi Qua vẫn ốm tong

Bậu vừa mười chín môi hồng mắt nâu

Bông sen nở rộ thắm màu

Trưa hè trốn mẹ bên nhau hẹn hò

Lội hồ hái tặng bông to

Nẫu cười bẽn lẽn hổng cho hun liều

Ngỡ rằng chỉ một lần yêu

Ai ngờ lấn cấn bao điều trái ngang

Sang sông Bậu lắm bẽ bàng

Bông sen bỏ lại bên đàng đắng cay…

Đầu đình ngồi nghỉ trưa nay

Ngắm sen chạnh nhớ những ngày thời xa!

 

NHỚ MÀY

 

Sài Gòn, trị bệnh nửa năm

Mà tao chưa thể vô thăm được mày

Từ khi phẫu thuật đến nay

Năm lần hoá trị thân gầy guộc xanh

Thẫn thờ làn khói mong manh

Run run húp muổng cháo hành đắng môi

Hết nằm võng, xuống sàn ngồi

Mỏi mòn phòng trọ dòng đời mãi trôi

Chiều nay vần vũ mây trời

Nhớ mày ngắm giọt mưa rơi đắng lòng

Cuộc người lão bệnh… long đong

Biết đâu lo liệu thoát vòng đớn đau?

Bạn bè tri kỷ trước sau

Đêm đêm chỉ biết nguyện cầu… mày ơi!

Giọt mưa chiều cứ chơi vơi

Mà nghe lòng chẳng thảnh thơi chút nào?

Vũ Hùng