Mười bài thơ hiện sinh – Thơ Bùi Minh Vũ

877
Nhà thơ Bùi Minh Vũ
 
Trên cánh đồng vô số giấc mơ chết

Còn để lại tác phẩm không có chữ.

 

1dn

Em là bông hoa trên đá
Là con chim sẻ trên nước
Chẳng có ai sống thay em
Chẳng có ai giống em như em
Ăn thay em
Nói thế em
Em sáng tạo ra em

Và mang đến cho anh tình yêu không ai thay.

 

2hb
Em là thế giới riêng
Hạt cát trong nia lúa vàng
Trái tim lung linh tỏa sáng, thần linh không thấy
Người khác không thấy
Anh không biết những chuyển động, những đợt sóng xô đy
Trên đóa môi cô độc mấp máy anh
Đóng kín lâu đài cổ bí huyền
Nhốt anh im lìm phủ lên tấm hôn không màu.

 

3st

Em thành em tự bao giờ
Vươn tới em hơn nữa
Anh thấy em trong giông tố
An bình và lửa cháy
Đốt anh
Đốt em
Không cần tính kiên trì của trăng sao
Em bay qua và trái tim anh không còn nguyên vẹn.

4lc
Em có quyền từ bỏ em
(Dù anh khóc như trời mưa giông)
Có thể chọn em
Không giống như em sinh ra
Chọn bên anh ngẫu nhiên
Mắt sáng không có nguyên nhân đi tìm
Anh trong đêm đom đóm
Xóa bỏ khoảng cách từ lâu
Bước nhảy chân thon trái đất như đồng tiền câm.

5la
Em run rẩy khi ngồi bên anh
Đôi chân, đôi tay ngắn lại
Đôi mắt méo mó đè lên đất
Ánh trăng sinh thành
Trái tim em căng ra như một tia sáng mơ hồ
Lo âu về sự tan vỡ thân thể em
Để lại dấu vết loang l trên cơ thể anh
Dù bên trong trái tim vỗ đập.

 

6sn

Em tựa vào em như tựa cây thập tự
Em yêu anh bằng mồ hôi em
Bằng sức sống nóng hổi đốt cháy đôi mắt si tình
Anh khiếp sợ đến chảy nước mắt
Ôm em vào lòng mà ngỡ khóc em đã chết trong mơ
Vì em đã lưu đày trong em, anh lưu đày trong anh
Ta lưu đày trong tình yêu

Sầu thảm.

7lbd

Em yêu anh từ khi mới đẻ ra
Miệng em lẩm bẩm khổ quá khổ quá
(đôi khi anh nghĩ: khổ qua khổ qua)
Cái kia là chiếc nôi thèm khát
Cái anh là sợi dây thần chết
Tình yêu em siêu thăng vượt lên trên
Đêm anh gọi tên em khản giọng
Trên cánh đồng vô số giấc mơ chết

Còn để lại tác phẩm không có chữ.

 

8cđ
Sợi dây thời gian không đứt quãng
Mỗi ngày mỗi lần hình như rồi
Không mộng mị ngoài những sáng tạo linh thần
Chẳng có vỡ vụn phân chia thời biến bên trong
Tình yêu hiện ra chưa hơn em nghĩ
Tiếng thổn thức của giọt tim tím lòng tơ mỏng
Chảy hoài đến một ngày sinh nhật không mặt trời
Đêm nhỏ xuống bàn tiệc đầy những hình nộm không đầu.

9yh
Thế giới vô số giấc mơ ghép lại
Tình yêu bơi
Em điều khiển (hiển nhiên chính em)
Đang hướng về bờ anh (lại trôi về phía em)
Không thể tháo ngoặc đơn vì anh đang có ý hướng
Để sinh thành, dấn thân và ta
Gập người lại

Các đốt rời vẫn hướng về nhau.

 

10bn
Em bỏ bóng tối vào ví và đeo ánh sáng trên vai
Em vứt những hạt cườm hồng xanh bước chân reo
Không gian nhũn, thời gian dãn
Buồn thở em nhận ra anh nôn người
Bất động như đám sương mù mờ khó hiểu
Những con chim sẻ no nê lăn đùng ra sân nhà
Trố mắt và anh thừa ra trần truồng
Trước khi mùa xuân bập bềnh chiếm lấy hồn em.
B.M.V
Chú thích tiêu đề từng bài thơ
– 1dn, có nghĩa là: 1. Duy nhất
– 2hb, có nghĩa là: 2. Huyền bí
– 3st, có nghĩa là: 3. Sinh thành
– 4lc, có nghĩa là: 4. Lựa chọn
– 5la, có nghĩa là: 5. Lo âu
– 6sn, có nghĩa là: 6. Sầu nhớ
– 7lbd, có nghĩa là: 7. Libido (Cái bản chất nhất, động lực của đời sống tâm thần, cũng như mọi hoạt động của con người, theo Sigmund Freud)
– 8cđ, có nghĩa là: 8. Cô đơn
– 9yh, có nghĩa là: 9. Ý hướng
10bn, có nghĩa là: 10. Buồn nôn