Ảnh minh họa, nguồn internet
Nắng đẹp mùa xuân
Mùa xuân nắng đẹp
ta một mảnh hồn lây lất
trong căn quán vắng
cà phê từng giọt nhỏ tịch liêu
tay vàng khói thuốc
nhìn thấy cô đơn trong thân phận mình
không còn ai yêu ta
đường mòn ta cứ đi
nắng lên đẹp cảnh vật
nắng sưởi ấm linh hồn bất diệt
những kẻ vô thần
ném đi lời nói như cục gạch
mùa xuân nắng đẹp
mùa ta vỡ linh hồn ra từng mảng
tay khói thuốc trầm ngâm trong quán
Đêm cô liêu
Đêm cô liêu bóng đêm rủ xuống
đèn phố bùng lên tiếng hát thương đau
ngày lui mất tia nắng vàng sót lại
trong mắt ta như di chỉ buồn tênh
đêm địa ngục hồn đầy quỷ dữ
tiếng kêu thét từng đêm
trong giấc mơ ta thấy mình rơi mãi
vào đáy vực hư không
những vì sao mọc đầy trời
mặt trăng chết nguội
ta nhìn trong đêm bóng dài in mỏi
thấy cô đơn ăn lan khắp bầu trời
V.H