Trúc Linh Lan nhan sắc mùa giông bão

515

06.12.2017-18:30

NHAN SẮC MÙA GIÔNG BÃO

 

Mẹ sinh ra em đẹp

Hạnh phúc vô cùng.

Những bông hoa rực rỡ sắc màu

Không hương

Tiếc!

 

Ngoài kia bão Damrey vừa đi bão Haikui lại về

Ngoài kia lũ đang tới

Cuốn trôi nhà cửa, làng mạc

Cuốn trôi những bé gái chưa kịp nhận ra cái đẹp của mình…

Thương!

 

Truyền thuyết

Sơn TinhThủy Tinh tranh nhau vì cái đẹp

Cái đẹp của mỹ nhân,

Cái đẹp của sự công bằng.

Dâng nước, gió, mưa… ngập thành trì, sinh linh đồ thán.

Nghìn đời sau trận chiến chưa lúc nào ngưng…

Giận!

 

Bao người dân áo rách co ro phơi mình trong gió lạnh

Các em áo tắm khoe thân thể mình ngạo mạn với nhân gian

Biết bao người lặn hụp cố vượt qua con sóng dữ,

nước mắt nuốt vào trong để sống sót

Em cười thật tươi, thật duyên để cố giành vương miện đăng quang

Ngày giỗ của những phận người bị nước cuốn trôi hôm nay

Ngày em được tụng xưng là người đẹp nhất

Trên bao nhiêu trang báo…

Ôi!

Nhan sắc mùa giông bão.

 

8.11.2017

 

 

NÓI GÌ VỚI THÁNG MƯỜI MỘT

 

Tháng 11

Chưa kịp làm bài thơ nào

Cơn bão 12 thổi bay vèo con chữ

Chỉ còn lại nỗi đau

Thương từng căn nhà bị sập

Thương từng phận người bị lũ cuốn đi

Cát bụi là đây!

Tang… hoang!

Đổ nát.

Giọt nước mắt đâu còn để khóc

Chim bìm bịp không còn sức để kêu.

Ám ảnh nỗi sợ con đập chuyển mình

Xả lũ.

Mùa màng còn đâu để mơ ước

Khi nước tràn về tối cả bờ xa

Ấm ???

No ???

Cơ cực…

Cơn rét đang về,

Co ro ký ức,

Co ro nỗi buồn,

Cơn bão đi qua bỏ lại âu lo cho người nghèo khó.

Con chữ tao tác tìm về

Run rẫy gọi nhau.

Ngoài kia

Áp thấp nhiệt đới đang đi tới đâu!

 

Những ngày cơn bão 12 – 5.11.2017

  Nhà thơ Trúc Linh Lan

 

 

 

ĐI QUA CƠN BÃO

 

Bão về trên cánh chim co ro bên song cửa

Cơn mưa xối xả nụ cười tím tái mùa thu

Cánh hoa chuông rưng rưng gợi mùi hương cũ

Níu ngọn nắng muộn màng nhuộm chút lá sang đông.

 

Ràn rạt, ràn rạt… triền nước mênh mông

Đổ xuống cây mạ buồn khóc một thời đói khổ

Sóng cứ vỗ những giấc mơ không ngủ

Tiếng mẹ ru mỏi mòn trong nhịp ầu… ơ

 

Em nhặt cho mình những sợi ước mơ

Nó mong manh như giọt sương trên lá

Miếng trầu bà nhai sao nghe buồn quá

Từng cơn bão rớt ngậm ngùi treo ngược ca dao

 

Trơ trụi rừng trên cao

Phong phanh rừng phòng hộ

Và nước cứ thế tràn về

Vượt qua ngọn núi,

Lao xuống…

Những con chiến mã thủy trắng xóa phi nước đại

Qua cánh đồng con gái,

Qua dãy ruộng no đòng

Qua từng ngôi nhà lênh đênh, người chết chênh vênh

Để lại tiếng gió thổi hoang mang,

Tiếng cha hú vang cả mùa vàng

Những giọt nước mắt rơi một thời cay đắng.

Bàn tay gân guốc

Bàn chân to bè,

Đan nhau, đoàn người lầm lũi trong gió, trong mưa chặn dấu chân bầy ngựa hoang.

Đuổi hết chúng ngược về nguồn cội.

 

Và con sông trở về thời thiếu nữ đôi mươi

Con chuồn chuồn bay cao

Rủ nắng về xua bão,

Gió gọi ráng buổi chiều

Gói kín những giọt mưa

Hạt giống ba gieo bắt đầu vụ mùa

Bà têm lại miếng trầu đỏ môi con gái

Vườn xưa sẽ đơm đầy hoa trái

Những vạt phù sa hồng hứa hẹn bội thu.

 

Mùa lũ tháng 10.2011

TRÚC LINH LAN

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Lương Ngọc An nhật ký về hoa sữa

>> Kim Hương tình theo tràng hạt lặng thinh chợ đời

>> Bùi Nguyễn Trường Kiên ca dao và mẹ và con

>> Đặng Tường Vy nghe ngôn ngữ chính mình lên tiếng

>> Phương Viên cái rét cũ vẫn còn tê ký ức

>> Lê Thanh Vy giải thiêng anh sau mỗi lần hẹn gặp

>> Nguyễn Vũ Quỳnh trả mùa thu cho em

>> Trần Hà Yên uống cạn chiều vẫn khát

>> Nguyễn Duy có một miền quê trong đi đứng nói cười

>> Bùi Sim Sim ngày sáo sang sông

>> Nguyên Hồng mơ chi da trắng môi mềm

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…