Cao Thế Phiệt và chùm thơ Mùa hoa gạo

34

Ảnh minh họa. Nguồn internet

 

MÙA HOA GẠO

 

Có một mùa hoa gạo

Nở bừng bến sông quê

Tháng tư trời xanh nhạt

Hoa rơi rơi, báo hè.

 

Hoa hẹn về đúng độ

Thiên nhiên lắm sắc mầu

Bến sông con đò cũ

Chờ người về đã lâu!

 

Lúa cứ xanh xanh miết

Cò la lả trên đồng

Sáo diều chiều tha thiết

Lơ lửng giữa tầng không

 

Thướt tha tà áo lụa

Ai lên đò sang sông

Hoa rơi trong nỗi nhớ

Mộng cõi tình mênh mông!

 

THÈM MƯA XUÂN

 

Trong này ít có mưa xuân

Trời chang chang nắng giảm phần sắc xuân

Nhìn trời lòng cứ lâng lâng

Thèm hạt mưa bụi ý xuân thêm nồng,

Cho má em gái thêm hồng

Cho hoa cải rực vươn ngồng triền đê.

Gởi hồn theo gió ra quê

Nâng niu nhận hạt mưa về trong đây.

 

THU VỀ

 

Tre non vươn ngọn chớm cong

Heo may, nắng nhẹ, trời trong. Thu về!

Dã quỳ điểm sáng triền đê

Đồng quê bát ngát bốn bề lúa xanh

Cò trắng nghiêng cánh lượn quanh

Xóm xa vẳng tiếng ru lành…Ầu ơ…

Thu tình nhuộm tím niềm mơ

Lâng lâng chộn rộn ta chờ: Thu sang!

 

LẬP ĐÔNG    

 

Ngập ngừng cây trút lá

Gió bấc se lạnh về

Em đôi má ửng hồng

Trời vừa chớm lập đông.

 

Lập đông rồi em ơi

Én xuôi về Nam trú

Lũ dơi tìm chỗ ngủ

Sương mờ ảo chân trời.

 

Cải vườn ai nở vàng

Vồng câu lúa đồng làng 

Chiều đông chênh chao nắng

Cánh cò trắng qua sông

 

Em có đợi mùa đông

Mùa chín mộng tình nồng

Náo nức vui mùa cưới

Ai nên vợ nên chồng!

(Lập Đông, 2017)

C.T.P