Tác giả Nguyễn Anh Tuấn
PHÚNG DỤ KỊCH W. SHAKESPEARE
Anh ta đang quấn quýt nàng
Anh tự gỡ anh khỏi chuỗi nụ hôn chằng chịt của vợ
Cô em mặc vội lời cảm ơn và chui khuất vào đám mây rất lông cáo
The End
PHÚNG DỤ BÔNG HOA RỪNG
Trong căn phòng khó ngủ
Bỗng. Nàng nổi rực internet
Rất như câu hát ” qua cầu …”
Bông hoa rừng tự cởi bỏ các áo
Cái váy cũng tự tuột khỏi thân thể
Hiện lên nức hương ” tòa thiên nhiên “
Không còn cần đến việc mặc cả
Tôi nhắm mắt, lao như một mũi tên của thần Eros
Và rồi… đắm đuối hơn chàng Paris xứ Athenne
PHÚNG DỤ ROMANCE
Ca nương non mềm
Giọng hát bolero luôn nhìn
Anh đang ăn ngon đĩa nhạc
Gương mặt với nụ môi đẹp
Luôn luôn ánh mắt
Những cuộc tưởng tượng rất ” romance de l’amour “
PHÚNG DỤ TIẾNG VĨ CẦM CÓ MẮT
Mưa dựng nỗi thủy thần
Nước ngập chuyện tai ương
Mẹ kịp dỡ mái ngói để thoát chết
Em ngước mắt lên thành tiếng vĩ cầm
Như thể cũng trời gần
Bỗng. niềm tin có mắt
Mắt giai điệu rưng rức, long lanh
Nguyễn Anh Tuấn