Đưa em về dưới mưa – Chùm thơ của Khuê Việt Trường

580

Nghe nói

Nghe nói mùa này Sa Pa nhiều sương mù
Lúa đã chín khắp Mường Hoa rồi đó
Khi đi chơi em nhớ đừng đi vội vã
Nhớ mặc áo len vì trời đã lạnh rồi.

Nghe nói mùa này Đà Lạt không còn mưa
Những vườn hồng chín đỏ trên lối đi
Em nhớ ghé vào chọn một ít đem về với phố
Nhớ để riêng cho anh một ít ân tình.

Nghe nói mùa này trên Bà Nà hay mưa
Đà Nẵng vào đêm trên cầu tình yêu người ta chen đông kín
Em đừng chụp chung với ai một tấm hình nào
Đừng vội gắn khóa tình yêu vào nơi chốn đó.

Nghe nói Nha Trang mình giờ cũng đã vào thu
Thôi em ạ, phố của mình cũng có biết bao nhiêu điều lạ
Hay là ta ghé một quán nào giữa mùa cây rụng lá
Ta chẳng cần đi đâu xa, vì ta chỉ cần nhau.


Nhà thơ Khuê Việt Trường.

Nỗi nhớ rất xa

Trong vườn xưa những đóa hoa vẫn nở
Không ai hái về trao tặng thương yêu
Ngày sinh nhật anh em gởi giỏ trái cây
Giỏ trái cây vượt qua bao nhiêu chốt chặn

Trên Quảng Trường mùa thu trời rất xanh và trong
những cơn gió lặng thầm nhớ những cánh diều mùa thu trước
Những cánh diều đang ngủ ngoan ở những ngôi nhà

Chiếc xe đạp ta vẫn thường chở nhau dạo biển
Bụi bám đầy và có mấy con nhện giăng tơ
Con đường biển giờ này chắc vắng

Chúng ta sống mỗi ngày với cánh cổng không mở khép
Những ngày yêu thương nhau từ khi mặt trời lên đến đêm về rất chậm
Và trong vườn kia những bông hoa buồn đang rụng cánh.

Đưa em về dưới mưa

Câu thơ cũ mà nghe sao buồn quá
Đưa em về thành phố trời đang mưa
Câu vọng cổ vọng từ hiên nhà ai đó
Kể lể gì một cuộc tình chia xa?

Mưa không nặng hạt và em thì nhỏ bé
Hiên nhà người ai đang trốn tìm nhau
Vòng tay ôm như che hết bầu trời
Tóc em đẫm ướt và bàn tay em rất lạnh

Câu thơ cũ của một người rất cũ
Ta không nói gì ngoài bàn tay che nhau
Một lát nửa rồi em về- chắc thế
Cơn mưa này rồi cũng sẽ tạnh thôi

Cơn mưa này rồi cũng sẽ tạnh thôi
Hiên nhà cũ không còn ai ở đó
Em chải tóc hong nắng vùi hương nắng
Có nhớ nụ hôn đầm đẫm hạt mưa vùi?

K.V.T