Đụn rơm đồng quê – Chùm thơ Nguyễn Đức Tình

12

Ảnh minh họa. Nguồn internet

 

Đụn rơm đồng quê

 

Như đếm mùa đi qua

Đụn rơm cao dần thấp

Đón nắng cùng tắm mưa

Ôm thân tre ấm áp

 

Lụi tàn sau mùa gặt

Lợi ích vẫn sinh sôi

Tái sinh bởi lòng người

Mưu cầu từ ánh mắt

 

Rơm ươm nấm mọc lên

Rơm che chở hạt giống

Nuôi trâu bò say mộng

Vượt đông giá luyện rèn

 

Nhóm lên ngọn lửa ấm

Tỏa khói ru hồn quê

Bữa cơm chiều đề huề

Cá tôm cua ốc mắm

 

Đụn rơm gọi tuổi thơ

Chơi trốn tìm đuổi bắt

Tiếng cười đùa trong vắt

Đánh thức cổ tích xưa

 

Bao câu truyện vang vọng

Đậm sắc màu bụt tiên

Cho em nhỏ ngoan hiền

Dưỡng tâm từ lẽ sống

 

Đụn rơm thấm đẫm sương

Gió đồng thương vội vã

Hong khô bao vất vả

Giữ cội gốc quê hương.

 

 

Sỏi sáng lòng

 

Lớp lớp tầng đá sỏi

Ôm lòng suối bao la

Trắng vàng đỏ thiết tha

Tím đen hồng tươi mới

 

Nước chảy xô sóng đời

Gió mưa mài lưỡi rũa

Bên nhau rèn thử lửa

Sỏi bóng lên sáng ngời

 

Hòn dẹt tròn trăng sáng

Hòn bầu dục mộng mơ

Hòn mịn màng lời thơ

Hòn trinh nguyên năm tháng

 

Vượt qua bao ghềnh thác

Trải vạn dặm bão giông

Ngỡ tan vào hư không

Vẫn thấu tình tiến bước

 

Nhớ biển rộng sông sâu

Hiểu mặn ngọt chát đắng

Thiêng liêng vùng nước lặng

Ngẫm đời đi về đâu

 

Sỏi sáng lòng thao thiết

Hóa đá quý ngọc châu

Rực rỡ giữa đêm thâu

Dâng người đường chân lí.

 

Vườn chuối xanh

 

Bao công sức cha mẹ

Gây dựng vườn chuối xanh

Giọt mồ hôi long lanh

Hòa tan vào gốc rễ

 

Bón chăm chỉ cần cù

Tưới niềm tin khát vọng

Vun kiên cường sức sống

Vườn chuối cất lời ru

 

Hàng nối hàng thẳng tắp

Như sợi dây nghĩa tình

Treo những nải quả xinh

Thơm chín vàng lửa thắp

 

Cha dang tay đón đỡ

Mẹ ôm giữ nâng niu

Mùa chuối cho quả nhiều

Hạnh phúc nở rực rỡ

 

Vườn cỏ hoang xa lạ

Giờ nên gạo nên cơm

Kinh tế khấm khá hơn

Tiền về xanh màu lá

 

Nụ cười cha tỏa nắng

Nụ cười mẹ đơm hoa

Bầu không khí hiền hòa

Xây nhà cao điện sáng.

N.Đ.T