Lê Thanh Hùng và Chùm thơ Nhìn những muà thu đi

7

Ảnh minh họa. Nguồn internet

 

Cuối mùa hè em về với biển

 

Con sóng chạy hồn nhiên trên bãi

Gió mơn man, miết mỏng trưa hè

Em bước qua, cái nhìn ở lại

Khập khễnh chiều, rớt một tiếng ve

                     *

Chiếc lá, trên vai mềm rất thật

Thong thả rơi trên cỏ điệu đà

Cánh phượng cuối mùa còn lay lất

Không nỡ rơi còn đợi thu qua

                    *

Biển như cũng chiều em, khách lạ

Cứ vỗ về trong cõi dịu êm

Ngồi hong nắng, ngượng ngùng chiếc lá

Rơi vô tư trượt xuống vai mềm

                    *

Tiếng cười vang lẫn vào tiếng sóng

Mênh mang sâu thẳm, phía chân trời

Một áng mây vụng về đánh võng

Che con thuyền, ngóng sóng xa khơi

                    *

Sao có nét buồn vương ánh mắt

Mang ưu tư xuống biển làm gì?

Thả theo sóng, trôi đi chấp nhặt

Mở lòng cho gió cuốn mùa đi …

 

Hạ muộn

 

Lung linh nắng đong mùa thương nhớ

Cây phượng già nở muộn rưng rưng

Hoa từng cánh dịu dàng bung mở

Gói tiếng ve mùa cũ ngập ngừng

 

Liếng thoáng đôi chim sâu lích chích

Nhảy vô tư dưới tán lá xanh

Chợt cơn gió lạc mùa thổi nghịch

Bung biên bay chùm phượng đầu cành

 

Có cô bé ngượng ngùng lén ngắm

Cánh hoa rơi, một chút đắn đo

Trong bóng nắng buông chiều gạ gẫm

Âm thầm trôi, qua một hẹn hò

 

Vạt mây trắng giăng như dấu hỏi

Giữa trời xanh, lồng lộng tầm nhìn

Một tiếng vọng ngang đời níu gọi

Cánh phượng hồng, cháy đỏ hương trinh

 

Đôi mắt biếc buồn so vô cớ

Đưa cái nhìn rớt xuống thinh không

Quay ngoắt lại, xen chừng mắc cở

Khi anh nhìn, nắng chảy mênh mông…

 

Những mùa thu đi

 

Ngõ thu về qua sóng nước hồ Tây

Thong thả đậu trên cành cong liễu rũ

Vạt mây xám, ở đâu về ngưng tụ

Khuất lấp chiều trong, vạt nắng hanh gầy

 

Mờ khói sóng xa, bầy chim Sâm cầm

Chao chác cánh bèo trôi mùa gọi bạn

Bao nhiêu chuyện đã trở thành dĩ vãng

Mùa thu xưa còn đó những triều âm

 

Những cụ già lững thững dạo bên đường

Chầm chậm bước bên dòng người xuôi ngược

Bên góc phố em ngồi hong tóc ướt

Lãng Bạc mùa thu, sợi nắng vấn vương

 

Dõi mắt nhớ, những mùa thu đã qua

Gợn sóng biếc, những sắc màu tươi trẻ

Chiếu lấp lánh, trong chiều buông nắng nhẹ

Bao năm rồi còn đọng lại dư ba

 

Lắng trong ký ức, những mùa thu xưa

Trong khó khăn, mà niềm tin cháy bỏng

Từng lớp người vẹn nguyên bầu máu nóng

Giữ ngàn đời trong khí phách truyền thừa…

 

 Nhớ nắng

 

Anh đến Huế, mùa thu ẩm ướt

Mưa giăng giăng cả tháng lê thê

Đường thành nội, mờ trơn bước trợt

Khách đường xa, háo hức đi về

                     *

Mây loang tan đôi bờ phẳng lặng

Tiếng chèo khua sương trên sông Hương

Cứ mê mãi miệt mài sâu lắng

Một tiếng hò xa nỗi nhớ thương

                    *

Dáng nhỏ qua Trường Tiền gợn gió

Áo mưa e ấp, nét hoa duyên

Chợ Đông Ba chắc còn để ngỏ

Dặm đời xa gồng gánh ưu phiền

                    *

Mưa dai dẳng, đoạn khoan đoạn nhặt

Bến sông xa, mờ tỏ nhọc nhằn

Mưa qua phố, màn trời xám ngắt

Sóng gọi bờ vọng đổ lăn tăn

                    *

Anh lặng lẽ ngồi đây bó gối

Chợt nhớ màu nắng ở phương nam

Nhớ quay quắt, vô chừng vô đổi

Nắng nồng nàn, nỗi nhớ miên man …

Bắc Bình, Bình Thuận

L.T.H