29.6.2018-17:45
>> Bài thơ nhỏ tôi dâng thơ lên Tổ quốc
Từ những vần thơ
Yêu nhau từ những vần thơ
Cõi đời nông nổi nên mờ mịt nhau
Môi hôn đã gắn nụ đầu
Là trao nhau trọn nỗi đau một đời
Hôm qua ai rạng nụ cười
Hôm nay ai nước mắt rơi nhạt nhòa
Trong muôn ngăn cách mù xa
Ngước trông màu nắng cũng là có nhau
Em về giữ lấy mai sau
Những vần thơ đã nát nhàu biệt ly
Một lần em khép bờ mi
Thì như đêm ấy lạc vì sao rơi
Dẫu đi về phía mặt trời
Vẫn nghe gió lạnh buốt người căm căm
Trong bao thương nhớ âm thầm
Câu thơ ghi nặng ngàn năm nỗi niềm
Khối tình như đá lặng im
Rong rêu còn mãi đi tìm nguồn cơn…
Những trái quả đời mình
Tôi đã hái
Những trái quả ngọt ngào của năm tháng đời mình
Và mang đến đặt dưới chân em
Khi trở về
Tôi chỉ còn lại
Những quả đắng và chua
Những quả sần sùi không mùi vị
Những quả non chát
Trên cành cây những năm tháng đời mình
Nhưng tôi biết
Đến lúc những quả non kia đã chín mọng rồi
Tôi sẽ lại hái hết chúng
Và mang đến đặt dưới chân em!
Lời từ biệt với cơn mơ
Trong mơ, em lại nói với anh lời từ biệt.
Nhưng điều ấy đâu phải là sự thật ngoài đời.
Giữa anh và em chưa hề có lời từ biệt nào.
Chúng ta chỉ lặng lẽ ngước nhìn nhau.
Trong một thoáng và em cúi đầu nhìn xuống.
Ánh mắt mơ hồ chút ngạc nhiên, bối rối.
Dáng em ngồi như một dấu hỏi lặng thầm.
Cái dấu hỏi anh luôn nghĩ đến trong những tháng năm xa cách.
Mà mỗi ngày chúng ta lại càng xa cách.
Như không thể nào xa cách hơn được nữa.
Em sẽ chẳng bao giờ tin được điều này:
Trong những cơn mơ, anh vẫn thường xuyên gặp lại em.
Em vẫn vẹn nguyên như thế – tinh nghịch, bé bỏng, dịu dàng.
Như không hề có sự thay đổi nào, sau dằng dặc những tháng năm.
Trong cơn mơ, em lại nói với anh lời từ biệt.
Còn anh, biết đến bao giờ anh mới có thể
nói lời từ biệt được với những cơn mơ?
Nhà thơ Nguyễn Kim Huy
Chuyện kể của mặt trời và mặt trăng
Ở gần nhau
Anh chỉ dội vào em cơn bão lửa gay gắt
Nào có niềm vui sướng nào đâu
Thôi thì hãy chia tay nhau
Em giữ lấy bầu trời xanh êm dịu
Đêm đêm nhận từ anh làn ánh sáng lấp lánh
Để trở thành huyền ảo
Giữa muôn ngàn vì sao vây quanh
Anh còn lại với khoảng không vô tận
Nhiều khi khắc nghiệt đến vô cùng
Nhiều khi tưởng chừng không chịu nổi
Nhưng biết làm sao hơn
Nếu như anh tắt đi ánh sáng cuộc đời mình
Thì còn đâu em và những ngôi sao kia huyền ảo?
Kể từ ngày nói lời từ biệt
Đến hôm nay người ta vẫn
nhìn thấy mặt trời ngày ngày hiện ra dữ dội
Và mặt trăng
Có những đêm rỡ ràng hạnh phúc
Có những đêm vỡ nát khổ đau
Chẳng bao giờ chúng được ở bên nhau…
NGUYỄN KIM HUY
TIN THƠ:
>> Chử Thu Hằng người đàn bà vá áo
>> Vũ Tuấn mật ngữ đồi thông kim
>> Trần Lê Khánh trái tim kiến cắn
>> Phạm Phương Lan mơ ngày xanh an lành
>> Nguyễn Thuý Quỳnh những con chữ kết hoa
>> Nhật Chiêu vớt trong sương lại chút nồng nàn thơ
>> Lê Thanh My phía trăng lên
>> Bế Kim Loan đôi khi kêu lạc cả tên mình
>> Đặng Huy Giang tiễn một người đi
>> Phạm Công Trứ hồn biển thu vào thân ốc nhỏ
>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…