Nhà thơ Bùi Minh Vũ
Quê hương yêu thương
Nếu một thứ gì đó
Ngày càng rõ dần rõ dần
Hiện hữu và không bao giờ mất
Trong đôi mắt trong trái tim
Đó là quê hương
Cứ ngân rung cùng giọt sương
Cứ hát ca cùng ánh trăng
Nhộn vui dưới mắt trời chang chói
Chịu đựng
Như chồi non tơ thẳng đứng
Quê hương không có chân nhưng có mắt
Nhìn những đứa con thơ dại và khôn ngoan
Qua đêm đông và ngày xuân ấm
Qua tiếng gió rừng và sóng biển
Trên thân phận tự do
Quê hương không có chân nhưng có mắt
Nhìn rõ mặt ai cắn vào quê hương ăn quê hương
Vò xé linh hồn quê hương
Lỗ tai quê hương là đỉnh cao trên dãy Trường Sơn
Nghe tiếng thầm thì bàn tán chia phần
Tiếng ngợi ca và xây dựng
Bao đời rồi quê hương thẳng đứng
Thách đố sự hủy diệt
Bằng những trái tim sẵn sàng chết cho quê hương
Bằng tia chớp và trận bão
Bay trôi những mảnh rác vật vờ trên rừng hay dưới biển
Nếu một thứ gì đó
Ngày càng rõ dần rõ dần trong tôi
Đó là quê hương yêu thương yêu thương.
11-2014
Thon thả mùa xuân
Em nghĩ gì về chiếc hố
Mặt trời
Sắp chôn nốt tình yêu
Đào bới
Cũng chỉ nhặt trứng cút trong thau nước mắt
Trong cái đầu thiên lệch
Không biết vắt chanh
Màu sắc uống hết đáy ly khô
Chắc chắn đời ta là đống nốt nhạc
Mỏi mòn
Trong hang hố thời gian
Trước sự thon thả mùa xuân
Sự chai sạn bất chấp hãnh tiến mãi mãi
Biết bao lần
Vọng vào không gian xám ngắt
Như nhát búa đập vào mùa xuân
Con én bay về phương Bắc
Học đòi ngày sinh ra thụ tinh bằng nước mắt
Tóc đen của riêng tôi trộn với sương khói
Tôi sờ soạng đôi môi của vì sao chúm chím
Nóng bỏng hát ca nghêu ngao không nhà
Chẳng có cái gì đọng lại ngoài một giọt mưa
Sự hy sinh vô bờ bến tung tóe hết mình
Như chính em dũi ra co lại
Một bào thai trắng.
Những ghi chép về người tình
1.
Anh vẽ lên bộ mặt em màu của đôi mắt
Bằng trái tim thời gian
Những cơn gió lảng tránh
2.
Em nắm tay tôi từ hồ nước sâu
Phiền lụy nữa rồi
Không còn chỗ cho những ngôi sao
Rơi
3.
Em về bên kia cầu
Nghe tiếng kinh gió vọng lại
Chuẩn bị cho nghi lễ
Hạnh phúc
4.
Ngoái lại
Chẳng thấy gì
Chỉ thấy ký ức che kín
Đôi mắt
5.
Em nắm tay
Vỗ đầu vào ngực
Tóc không còn một sợi
Đen.
6.
Tôi thấy mái tóc
Bay bay
Nhưng không thấy em
Tội nghiệp cho đôi mắt.
7.
Em hôn lên trán anh
“Em là mẹ?”
“Không,
Chỉ khi cần!”
8.
Đôi tay tôi
Là đối tác
Sót lại
Của tình yêu em nồng cháy.
9.
Mỗi ngày trôi qua
Là sự chuẩn bị kĩ lưỡng
Cho tình yêu
Sắp đến.
10.
Cuộc đời
Chẳng bao giờ có đích
Ngắm
Ngoài em.
11.
Nơi em dừng lại
Tôi chạm vào
Nỗi đau chiếc đinh ghim.
12.
Em không bao giờ nhớ tiếng đầu tiên xưng hô với anh
Đó là thời khắc
Bắt đầu thế giới khác
13.
Từ đôi mắt em
Đến đôi mắt anh
Là trái tim đá.
14.
Gót chân em
Hồng thoăn thoắt
Mắt tình yêu.
15.
Tình yêu
Là một sân khấu
Chỉ có hai diễn viên
16.
Bàn tay em năm ngón
Tru tréo
Giành một chiếc nhẫn.
17.
Khuy áo ngực em
Gió mở
Anh thở.
18.
Tôi cột đôi tay
Sau lưng em đêm ấy
Trăng khóc vàng nước mắt.
19.
Em băm vằm anh
Nhưng chẳng thấy miếng thịt nào cả
Miếng thịt đang kết dính trong thân thể
Em…
Quả tim học làm quen
Nụ hôn trên môi em
Luôn mới tinh
Cuộc sống
Không tồi tệ
Như tiếng than ngoài cánh đồng khô hạn
Phút đầu tiên
Bơi trên sa mạc
Con lạc đà ngừng thở
Giữa quả tim học làm quen
Trăng vỡ khỏi lồng ngực bầu trời
Nuối tiếc đêm chưa qua.
2-2015
Bên kia sông
1.
Em qua bên kia sông
Con đò chiếc lá vong veo
Ta quay lại lượm những bước chân
Hiện lên gương mặt
Trăm ngàn đôi mắt
Nâng ta lên như hạt bụi
Lơ lửng
Chẳng biết phía bờ xa
Có tiếng khóc của con nai
Trời thả cơn mưa mực
Phía sau ánh trăng trôi dài
Trên lưng của con chó chửa hoang.
2.
Em quay lại nhìn chiếc bóng nhỏ như mắt kiến
Khoát áo trăng
Đâu những ngày
Ốm như que kem
Sắt son những hạt vàng
Trong ý nghĩ
Luôn luôn là anh
Chẳng an bền sỏi đá
Cỏ bên đường cười úa ngọn
Hoa bên đường cười tả tơi
Đường sao rơi dật dờ
Bóng biến dạng như đốm đen mập mờ lóe
Lên những vệt nước
Cứa vào da vết nhầy
Khinh thường thần dược
Như tiếng thét
Yêu.
3.
Em
Bước đi
Gió dìu như một gã
Đêm bên chồng
Hiện lên đứa con trai mất dạy
Có tiếng í ới khế chua và mật đắng
Đêm trộn ngày
Người trộn ma
Một đĩa gỏi hòa tấu
Phập phồng
Đông lạnh
Rót vào hồn yêu thương
Tràn ngập.
B.M.V