Ảnh minh họa, nguồn internet
Thanh tẩy ngày xuân
Phim trường không thấy diễn viên
chỉ biển nằm nghỉ bên bờ cát
tưởng từng đàn hải âu hưởng bóng mát
Chiếc neo găm sâu bình minh
thời gian dạt trôi vô tận
nói dao động cả lõi trái đất
Đường cưa ban giao ngọt lịm
tuyệt không dấu vết
bên đại công trường dầu sôi lửa bỏng
Tròng mắt sụp hy vọng
thanh tẩy
hoàng hôn hoạt chất trong suốt
Ai dìu đời sống vào vùng niệm khúc
tật bệnh đánh gục
bàn tay chìm sâu lòng đất.
Cốc nước
Cốc nước vặn mình bên cửa sổ
đêm đêm tôi uống
cái lạnh trời xa
Người chết sờ mó các tràng hoa
hơi độc ngấm vào người sống
tứ phía bừng khói nhang
Ta bán thời gian cho tương lai
vượt qua cơn đau sững sừng như núi
bên trong vầng trán đất
Bao thế hệ dộng động
xoáy nước nóng dần
linh hồn tuyết băng.
Vũ nữ
Hít thở chân khí rạng đông
váy xuân thanh
khung trời đáy thắt
Gương khứ diễm tình oằn nhánh
mắt siêu thể giọt ngân
vòng loang tuyệt hương
Bao thi sĩ tạc tượng nàng
dáng tơ non ngưng tụ
phồn thi giác cảm
Thế nhân tưởng vọng thao thức
vi diệu ánh tóc
sao băng
tỏa sóng minh tinh biển biếc.
N.Đ.K