Lê Thanh Hùng và chùm thơ Lưới chiều

Loading

(Vanchuongphuongnam.vn) – Bằng những lời thơ sâu sắc mang nỗi buồn khắc khoải khi nhớ về những ngày tháng ở miền quê xưa, có bếp lửa bên sông, cá đớp bóng trăng, có ánh nắng cong cả chiều phẳng lặng…Thơ Lê Thanh Hùng lãng mạn, giàu ý tứ, mang cái đẹp của tình yêu và cuộc sống. Câu thơ trữ tình, hàm chứa cả không gian của miền tĩnh lặng, có cả chơi vơi, thương cho phận người đàn bà cả đời tảo tần vất vả…Văn chương Phương Nam xin giới thiệu chùm thơ Lê Thanh Hùng

Ảnh minh họa. Nguồn internet

 

Lưới chiều

 

Lặng lẽ trôi góc nắng, em tôi

Đứng chon von trên đuôi xuồng nhỏ

Lơ đãng chèo, đưa chiều lộng gió

Theo đường lưới thả, bóng đơn côi

                   

Lần lữa ngày qua, giũ mùa đi

Bếp lửa bên sông, mờ tỏa khói

Nghe váng vất, trong lời ai gọi

Có biết đâu, giăng mắc điều gì?

                  

Cá đớp bóng trăng, quẫy hoàng hôn

Ai đứng trên bờ, như mắc lưới

Đăm đắm nhìn, mắt chiều rười rượi

Mong nước triều lên, ngập bãi cồn …

 

Nơi này có một ngày xưa

 

Rất xưa rồi những khúc tráng ca

Nghe em hát sao bồi hồi nhớ

Một chiều trong – Người đi, kẻ ở

Cánh rừng thưa xao xác, lần qua …

                

Những gương mặt này của ngày xưa

Mỗi năm, đội hình thưa trông thấy

Sao se thắt lòng ta đến vậy!

Nắng cũ bên đường, cứ đong đưa

               

Đâu … “Đưa anh đi hái măng rừng”…

Dốc mờ xa, rừng xưa trống vắng

Nắng khô cong cả chiều phẳng lặng

Ai về đây, sao mắt rưng rưng …

                     

Em hát đi … “Chiếc gậy Trường sơn” …

Giờ lụm cụm, quanh co, khúc mắc

Đất bằng thôi, nỗi niềm thưa nhặt

Nắng xế, chiều tan, khói bếp vờn …

               

Em có hứa … “Đưa anh về thăm” …

Một lời hẹn, trôi bờ suối vắng

Mây cuốn mờ xa, mưa trĩu nặng

Đã rối lòng anh, bốn mươi năm …

                   

Em hát đi, … “Gửi người phương xa” …

Nghe sâu thẳm, quãng đời chống chếnh

Dẫu đã biết, tình treo lơ đễnh

… Một ngày xưa, không thể xóa nhòa.

 

Trong dấu “ …”: Lời của những bài hát.

 

Về đâu áo váy ngày xưa

 

Buông áo váy

Đầu nguồn

Em tắm

Hương xưa xuôi

Hai mươi bến sông

Trôi tức tưởi

Về nơi xa lắm

Gió xuân reo

Lồng lộng

Trên đồng …

 

Phanrí đêm trời trở trời bấc

(Tặng chị Nguyễn Thị Hương)

 

Bãi cát Bình Châu lóng lánh bước chân đi

Thương anh của em

Chị lận đận, xuôi phương nam về Phanrí

Gió bấc về, nghe lạnh buốt sóng Sa Kỳ

                           

Xuôi ngược theo anh, đỏ lữa chuyến xe đò (*)

Qua Cù lao Câu (**), chạnh lòng Hòn Bàn Than, Đá Đỗ (***) …

Năm tháng khó khăn, bén đời kham khổ

Đường Cà Ná (**) trôi nghiêng, bừng sáng lửa Mom Lò (***)

                          

“Ba La đất tốt trồng hành

Đã xinh con gái lại lành con trai”…

Tiếng ru con trôi êm, trong nhà tôn vách đất

Chiêm nghiệm chuyện đời hơn thua, được mất

Chén rượu ân tình, anh đối diện với chiều phai …

                           

“Tiếng đồn Đông Phước nhiều tre

Tham Hội nhiều lúa, Châu Me nhiều tiền”

Lời ru ẩn ức, bập bùng bên lò bánh tráng

Còn đâu nữa những chiều trong, lãng mạn

Nắng rớt bên đường, long lanh mắt biếc, làn duyên …

                               

Chị tôi, cần mẫn nuôi con, ăn học nên nghề

Về quê chồng, chưa một lần ra chơi Gành Son, Gành Rái (**)

Dẫu đời thiếu nữ, bao mộng mơ bên Gành Lá Ngái (***)

Khi các con nên nghiệp, nên nghề, từng đứa sống xa quê

                              

Hết lo con, giờ lo cho cháu lần quay

Ngỡ son rỗi với ruộng vườn cây trái

Lại bươn chải đông tây, nay con trai, mai về con gái

Biết chúng khôn lớn rồi, mà vẫn miệng nói liền tay …

                             

Trời Bình Tân, nắng xế chiều tan

Năm nắng hạn, chị cũng không quên, chuyện nhà chồng ngày giỗ chạp

Gian khó qua rồi, còn lại vợ chồng già ấm áp

Anh cứ vụng về khen, con gái Ba Làng An …

 

(*) Những năm 80 xe đò chạy bằng than củi

(**) Địa danh ở Bình Thuận

(***) Địa danh ở Quảng Ngãi

Lê Thanh Hùng