(Vanchuongphuongnam.vn) – Nắng như thiêu đốt bóng hình/ Còn không nhựa sống lung linh sắc màu/ Lá cây sắp đã úa nhàu/Mong mưa rụng xuống trao nhau tình hồng…
Nhà thơ Võ Văn Thọ
Bội thực nắng
Từ bình minh đến hoàng hôn
Nắng tràn khe lá, nắng giòn bê tông
Nắng như nhuộm chín sen hồng
Khát mưa tắm mát cánh đồng hè thu
Mong mưa làm mát gió ru
Cho thanh giọng hót tiếng cu trong lành
Mưa cho cây lá tươi xanh
Dòng sông con nước ngọt lành bến mơ
Xin cho mưa xuống vườn thơ
Chút tình còn lại mong chờ người thương
Cho đồng xanh lúa ngát hương
Con đường dịu mát vấn vương mắt tình
Nắng như thiêu đốt bóng hình
Còn không nhựa sống lung linh sắc màu
Lá cây sắp đã úa nhàu
Mong mưa rụng xuống trao nhau tình hồng…
Lũy tre xanh
Quê nhà có lũy tre xanh
Vít cong sợi nhớ trên cành đong đưa
Tre thân thuộc với sớm trưa
Tre dang tay đón nắng mưa bốn mùa
Tuổi thơ còn nhớ vui đùa
Lũy tre bóng mát, gió lùa tóc bay
Tháng ngày tre chẳng đổi thay
Kẽo cà, kẽo kẹt mà say đắm tình
Trong tre có cả bóng hình
Làng quê giếng nước…lung linh trăng vàng
Quê hương mãi đẹp vô ngàn
Tình yêu quê kiểng xóm làng ngát hương
Xa thì nhớ, gần thì thương
Tiếng chim vang vọng, giọt sương ru hời
Tre xanh xanh mãi đất trời
À ơi! Lưu nhớ nụ cười tuổi thơ…
Tìm lại ngày xưa
Tôi về tìm lại ngày xưa
Cái ngày hai đứa nhìn chưa thỏa lòng
Thẹn thùng nên cứ thầm mong
Rằng em hiểu được tình trong mắt buồn!?
Ngày mưa ướt cánh chuồn chuồn
Em ngồi may áo thả hồn ước mơ
Nhìn em như hóa dại khờ
Giá như có được… xin chờ trăm năm
Lung linh như ánh trăng rằm
Đẹp xinh, duyên dáng rất đằm thắm quê
Nhìn em! Em bỏ bùa mê?
Đành chôn nỗi nhớ tái tê tim này
Theo trâu cày cuốc tháng ngày
Nên đâu dám ngỏ tình say chòng chành
Em như hoa, bướm trên cành
Từ xa lén ngắm nên đành để bay
Bao đêm nửa tỉnh, nửa say
Trong mơ thấy được nắm tay bóng hình
Tỉnh mộng bỗng chợt giật mình
Bàn tay lạc lõng, nên tình trống huơ…
V.V.T