(Vanchuongphuongnam.vn) – Đêm thường là thời khắc con người dễ cảm nhận sự cô đơn và tĩnh lặng. Một bài thơ “Đêm như giếng cạn” đã nhấn mạnh sự cô đơn, vắng vẻ trong tâm hồn, diễn tả tâm trạng sầu muộn, mất mát của mình khi đêm về, như một tiếng thở dài của trước cuộc đời đầy đa đoan. Hay như “ta ngồi vá khúc tình xa” đã gợi tả cảm xúc về sự tiếc nuối, mong mỏi hàn gắn mối quan hệ đã rạn nứt. Văn chương Phương Nam xin giới thiệu chùm thơ Trần Lưu.
Ảnh minh họa. Nguồn internet
Vẫn là mất em
Từng chiều ngồi dưới hiên đời
Nghe trong gió thoảng một thời có nhau
Ta ngồi chắp vá nỗi đau
Gửi theo lời hứa tan mau cuối ngày
Bao năm bóng nhớ phủ dày
Ngủ trong thương tích, thức đầy xót xa
Ta như kẻ lạc quê nhà
Đi qua vạn nẻo vẫn là… mất em!
Đêm như giếng cạn
Người đi một chớp lặng im
Ta nghe vỡ nát vạn đêm chưa lành
Gối chăn chật mảnh mong manh
Mà mơ lại chạm đầu cành khổ đau
Có khi mù cả chiêm bao
Vẫn mong một bóng ai chao giữa đời
Đêm như giếng cạn không lời
Nhìn lên chỉ thấy mắt người mù sương
Ta chờ như kẻ mù đường
Tựa vai vào gió mà thương đủ điều
Có ai về giữa quạnh hiu
Mà mơ một tiếng chim chiều gọi nhau?
Ta ôm một khoảng chiêm bao
Đem hong dưới nắng nhạt màu cỏ khô
Đêm này uống cạn chén mơ
Ta chờ ai đến… bơ vơ cả đời…
Vá khúc tình xa
Có khi thắp nến trong tim
Chẳng soi được những nỗi niềm đã phai
Một đời lạc bước hao gầy
Cũng không tìm được tháng ngày có nhau
Người đi để lại chiêm bao
Có hôm gặp lại chỉ chào thoáng qua
Ta ngồi vá khúc tình xa
Chỉ toàn chỉ rối buộc ta với mình…
Trần Lưu