Ly Hoàng Ly ngoặc đơn trong đêm

545

30.6.2018-20:20 

 

>> Ly Hoàng Ly từ Lô lô đến 0395A.ĐC

>> Chầm chậm mở… thơ

 

 

Ngoặc đơn trong đêm

 

Đêm đem em vào đen

Đen đem em vào đêm

Những dấu ngoặc đơn

Gói những dòng chữ giải thích

Không thoát ra được

Những con chữ màu đen

Dấu ngoặc cũng màu đen

Em ngại ngần những ẩn chứa không còn trong vắt

Con tim nô nức đi theo tiếng hát của vùng đêm

Ở đó có bạn – tình – tưởng – tượng

Trong ngoặc đơn

Đêm đem đen vào em

Em đem đêm vào đen

Màu đen vẽ hình những cám dỗ tưởng tượng

Dậy mùi trong đêm

Mùi đen mùi đen mùi đen

Dậy mùi trong em

Mùi đêm mùi đêm mùi đêm

Dậy mùi giữa hai dấu ngoặc đơn

Khi giải thích đã là mất mát.

 

 

Đêm chảy lên trời

 

Kìa đêm chảy

Chảy lên trời

Buốt óc tôi

Vắt tóc lên mây

Tôi kéo đêm lại

Tóc rơi nghẹt sông

Kìa đêm chảy

Chảy lên trời

Máu tuột khỏi tim

Kìa đêm chảy

Chảy lên trời

Đáy sông khô cạn

Chiếc thìa nhôm đầy vết nứt

Tôi khát nước

Ngửa mặt lên trời hút đêm vào miệng

Lênh láng trời đen

Nhảy xuống lòng sông

Nằm chờ đêm ngập

Mặt trời nằm ốp la trên đất

Thiên thần mút lòng đỏ bằng đầu cánh mỏng

Thản nhiên nhìn

Đêm chảy

Chảy lên

Tôi…

 

 

Đêm là của chúng mình

 

Những đêm đèn sáng trưng

Trong căn phòng

Thức

Chiếc chăn bò trước ngực

Đi ngủ

Đi

Chiếc chăn màu xám trắng

Hỡi những kẻ ngủ đêm

Mang tình yêu

Đi ngủ

Thức được nữa không anh

Đem tình yêu

Rọi nắng

Đêm là của chúng mình

Tình yêu thắp sáng đêm

Đêm là của chúng mình

Sao nỡ ngủ

Hở anh

Em đành thức một mình

Những đêm đèn sáng trưng

Chiếc chăn bò trước ngực

Lạnh buốt

Đêm là của chúng mình…

 

 

Khúc đêm

 

Quay lưng lại là đêm

Quay lưng lại là đêm

Quay lưng lại là đêm

Quay lưng lại là đêm

Quay lưng lại là đêm

Chỉ thấy đêm khi tâm thấy đêm

Chỉ thấy đêm khi tâm thấy đêm

Chỉ thấy đêm khi tâm thấy đêm

Phía trước mặt là đêm

Phía trước mặt là đêm

Phía trước mặt là đêm

Phía trước mặt là đêm

Không muốn đêm cũng thấy đêm

Không muốn đêm cũng có đêm

Trên đầu là đêm

Dưới chân cũng là đêm

Có người nằm trong đêm

Có người ôm lấy đêm

Có người sống trong đêm

Có người chết trong đêm

Có người sinh trong đêm

Có người khóc trong đêm

Có người cười trong đêm

Có người cưới trong đêm

Có người điên trong đêm

Nhắm mắt

Trùm kín chăn

Nghe đêm cuộn quanh mình

Nhà thơ Ly Hoàng Ly

 

 

Sóng đêm

 

Những hỗn loạn của ban ngày

Đêm không bắt được

Những nỗi lòng như sông uẩn khúc

Chỉ chảy được về đêm

Tôi lặng lờ trôi vào đường hầm thời gian

Ánh sáng và bóng tối chỉ là chất liệu cho những gì diễn ra bên trong cơ thể

Như nồi súp đặc quánh nhiều gia vị lờ lợ

Tôi sôi lên lọc bọc bằng lửa của mình

Những xe chở cát muốn đem hết cát ngoài biển vào bảo tàng

Nghệ thuật sắp đặt sắp đặt người nghệ sỹ phải lao tâm và mòn mỏi vì những điều không tưởng

 

Những tiếng rì rầm đêm đã váng vất lên bầu trời đen mặt đất đen và vầng trăng nhe Nhói                                                                                                          

Đêm đã quá nhiều gia vị cho người ngộ độc thức ăn cuộc sống

Tôi trở về nằm trên chiếc giường êm màu hồng

Drap giường đính đầy hoa

Hoa khiến tôi ngạt thở dần dần

Ngạt thở dần dần…

Khi giấc ngủ đẫm hương hoa tưởng tượng

Tôi cứng đờ như xác ướp

Những hỗn loạn của ban ngày

Đêm không bắt được

Đêm tỏa sóng của đêm

Tôi – bắt – được – không?

 

 

Đêm về đi để sáng

 

Đêm về đi để sáng

Món ăn Ý không bao giờ hợp khẩu vị

Rượu vang Ý cạn mọi ý nghĩ

Người bạc tình từ trong lòng trắng mắt

Nến chỉ soi rõ một nửa nụ cười đa tình

một nửa đổ bóng khăn trải bàn

liếm những giọt ngây thơ bừng sáng

trên khuôn mặt người đàn bà có chồng

Nhạc Frank Sinatra nhấm nhẳng rền rã đêm

Khen nhau nhiều không biết mệt

Kéo mũ trùm đầu che mặt ngượng ngùng

Đụng nhau chỉ một đầu ngón tay

Run rẩy cả một kiếp

Đêm về đi để sáng

Khuôn mặt người đàn bà ngước nhìn lên

Sáng bừng đêm

Người đàn ông đa tình đuối mắt

Món ăn Ý không bao giờ hợp khẩu vị

Người đa tình không bao giờ biết thưởng thức đêm

Trên gương mặt người đàn bà có chồng

 

LY HOÀNG LY

 

 

TIN THƠ: 

 

>> Châu Hoài Thanh hồi sinh từ giọt đắng

>> Thuận Ánh yêu như nốt nhạc trầm

>> Kim Tuấn nỗi nhớ âm thầm

>> Nguyễn Kim Huy lời từ biệt với cơn mơ

>> Chử Thu Hằng người đàn bà vá áo

>> Vũ Tuấn mật ngữ đồi thông kim

>> Trần Lê Khánh trái tim kiến cắn

>> Phạm Phương Lan mơ ngày xanh an lành

>> Nguyễn Thuý Quỳnh những con chữ kết hoa

>> Nhật Chiêu vớt trong sương lại chút nồng nàn thơ

>> Lê Thanh My phía trăng lên

>> Bế Kim Loan đôi khi kêu lạc cả tên mình

>> Đặng Huy Giang tiễn một người đi

 

 

>> ĐỌC THƠ TÁC GIẢ KHÁC…