Tôi trốn tôi
Với người bạn đường theo tôi là bóng
Bóng bảo tôi là bóng của bóng
Tôi bảo bóng là bóng của tôi
Thôi kệ, biết đâu bóng đúng, tôi sai.
Tôi đi tìm tôi trong một mớ hỗn độn chữ
Những con chữ xô tôi sấp ngửa
Muốn ngã để biết mình yếu mềm mà không ngã được
Lại níu vào chữ để ghìm đau.
Tôi đi tìm
Câu thơ viết được nửa dòng thì con khóc
Chẳng cần nâng lên đặt xuống
Chẳng cần ấn nút save như quán tính
Tôi dỗ dành tôi bằng nụ cười con
Những con chữ ngạo nghễ cười tôi trên bàn phím
Tôi lại làm con trỏ
Mải miết nuôi những niềm đau.
Những niềm đau do tôi sinh ra và nuôi dưỡng mang hình hài anh
Ánh mắt biết làm tôi cười cả khi đang khóc
Chỉ là anh thôi người đàn ông có hai màu tóc
Môi chưa kịp chạm môi đã bỏng tôi
Hóa ra, tôi tự làm đau mình.
Trên lý trình tôi quay quắt kiếm tìm
Chẳng thấy anh, chỉ thấy mây trời
Chiếc bóng và tôi ôm nhau cười mà tưởng như đang khóc
Trái tim tôi đi lạc
Bóng ơi, níu tôi về.

Tĩn ơi đừng làm nũng mẹ
Ngoài kia trống hội giục rồi
Sư tử rủ Lân đứng đợi
Chờ em nữa là đủ thôi.
Tĩn ơi em còn bé tẹo
Nên anh sẽ kể em nghe
Trung thu ông Trăng to lắm
To hơn chiếc bánh đa vừng.
Anh hơn em tròn 6 tuổi
Chừng ấy Trung thu một mình
Tết này có em vui lắm
Quà anh chia em phần hơn.
Để dành cho em nhiều thứ
Cứ nín đi rồi anh thương
Ông Trăng đang cười em đấy
Gió hát trêu em hay hờn.
Đèn lồng bố kết xong rồi
Nhường em cái này đẹp nhé
Nếu em vẫn còn khóc nhặng
Anh sẽ lấy trăng làm đèn.
Lấy mây làm sợi chỉ vàng
Đựng gió vào bao ngũ sắc
Trộm đũa mẹ làm đòn gánh
Chông chênh đầu nhẹ phần em.
Thôi nào nín đi bé cưng
Con trai không thèm khóc nhé
Cứ nhè anh không dỗ nữa
Ngoài hiên trống đã giục rồi.
Nhà thơ Nguyễn Hồng
Anh mặc cả tim mình mỗi lúc gặp em
Người con gái anh nói gì cũng gật
Chẳng phải em dễ ngoan đến thế
Mà vì anh cứ chi mô răng rứa thật kỳ.
Em nhu mì ờ hén, ờ hén anh thương
Tiếng em ngọt như nước dừa nơi em mong anh một lần
đến uống
Trai xứ Nghệ đa tình
Đã trót yêu người yêu cả chốn em qua.
Về quê anh nghe điệu ví giận thương
Em cũng lắc đầu nỏ mô em nỏ biết
Chưa kịp chia tay đã nhớ
Em cười nước mắt ướt vai anh.
Thôi thì định mệnh mong manh
Gặp nhau lần nào cũng mới
Chia tay lần nào tim cũng như muốn vỡ
Anh mặc cả cả ngàn lần tim vẫn khát gọi tên em.
NGUYỄN HỒNG